Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi

Chương 28: Cơ Giáp Khế Ước Nô Đãi Chương 28 – 125


Chương 28 – 125



Vài phút sau, đại đệ tử Thẩm Nguyên của Địch Gia đẩy cửa bước vào. Thấy sắc mặt của thầy giáo mình không được tốt lắm, anh bèn vội hỏi: “Thưa thầy, thầy tìm em có chuyện gì thế ạ?”

Địch Gia đẩy một vật trên bàn tới trước mặt Thẩm Nguyên rồi nói: “Đây là thứ mà Dương Kha chuẩn bị cho Nghiêm đại sư xem. Em hãy đi kiểm tra xem lão Dương lần trước với Dương Kha có quan hệ gì.”

Sắc mặt Thẩm Nguyên cũng biến đổi, họ là chế tạo sư cơ giáp, kiêng kị nhất là việc sao chép ý tưởng và phương án thiết kế của người khác.

Thẩm Nguyên không cần rời khỏi phòng làm việc, sau 10 phút, tất cả chân tướng đã rõ ràng.

“Thì ra là vậy, lão Dương kia lại là bố của Dương Kha. Hừm, thật không ngờ một công nhân bình thường như vậy lại có con trai học ở St. Miro.” Địch Gia vuốt cằm nói.

Thẩm Nguyên lạnh lùng cười: “Ông bố không giữ lời hứa, con trai lại ngang nhiên làm loại chuyện đê tiện vô sỉ này, thực sự không còn lời nào để nói. Thầy nghĩ xem, chuyện này nên giải quyết thế nào bây giờ ạ?”

Địch Gia chắp hai tay ra sau lưng, đi lại đi lại vài vòng trong phòng: “Dương Kha là người của Lăng Tự, theo lý thuyết thì chúng ta hẳn là phải báo cáo cho cậu ta biết. Nhưng em cũng thấy đấy, Lăng Tự có vẻ rất có thành kiến với La Tiểu Lâu, mà đối xử với Dương Kha không giống với những người khác. Thầy không muốn La Tiểu Lâu gặp nguy hiểm.”

ThẩmNguyên thở phào nhẹ nhõm, “Thầy ạ, em cũng nghĩ như vậy. Hiện tại La Tiểu Lâu mới đặt chân tới bậc thang thứ nhất thôi, em ấy không thể bị hủy hoại quá sớm trong tay những người như thế được.”

Ánh mắt sắc bén của Địch Gia rơi lên bộ linh kiện cấp một đặt trên bàn kia, cuối cùng ông nói: “Thông báo cho toàn bộ mọi người trong viện nghiên cứu, không được phép tiết lộ ba phương án thiết kế của La Tiểu Lâu cho Dương Kha biết. Đồng thời cho họ biết việc này của Dương Kha một tiếng, rồi tất cả sẽ biết phải làm sao. Thầy sẽ chuyển ba phương án thiết kế này của La Tiểu Lâu thành văn kiện cơ mật, ngoại trừ quyền hạn đặc biệt ra, không một ai được phép nhìn thấy chúng.”

“Vậy còn Nghiêm đại sư thì sao ạ?”

“Loại chuyện vớ vẩn này căn bản không cần cho đại sư xem để bẩn mắt ngài ấy, nhưng thầy cũng sẽ báo cáo lại cho đại sư biết. Dù sao đại sư cũng mới là người đứng đầu của viện cơ giáp.” Địch Gia trả lời.

...

Dương Kha lòng tràn đầy tự tin đợi đến buổi trưa, Địch Gia gõ cửa vào phòng, mang theo nụ cười quen thuộc: “Dương Kha, linh kiện của em tôi đã đưa cho đại sư xem rồi, ý của đại sư là ——”

Dương Kha ngay lập tức đứng thẳng dậy, cậu ta đang cực kỳ mong chờ được chứng kiến bộ dạng nhìn mình bằng con mắt khác của ông đại sư kia.

“Ý của đại sư là, phương án thiết kế của em rất xuất sắc, nhưng có điều, nó không hợp với quan điểm của ngài ấy. Vì vậy, Nghiêm đại sư đã giới thiệu cho em một vị giáo sư cực kỳ uyên bác khác để hướng dẫn cho em.” Địch Gia mỉm cười nói.

Sắc mặt Dương Kha tái nhợt, giật giật môi, cuối cùng không nói lên được lời nào.

Quan niệm không hợp, ông ta có biết mình chưa bao giờ phải nỗ lực đến mức như thế này không. Giờ Dương Kha đã xác thực ông đại sư này thật sự rất quái gở. Cắn chặt răng, không thể để mất khí thế, Dương Kha ngẩng mặt lên, cố trấn tĩnh nói: “Em cảm ơn đại sư và bộ trưởng.”

Địch Gia gật đầu, đưa Dương Kha đến gặp một vị chế tạo sư tóc bạc phơ. Vị chế tạo sư này cực kỳ say mê nghiên cứu, vì vậy chẳng cần phải nói đến kinh nghiệm và tay nghề làm gì nữa. Địch Gia căn dặn vài lời, tuy biết chuyện của Dương Kha, nhưng vị chế tạo sư kia cũng chỉ tỏ ra nghiêm túc, làm thầy giáo hướng dẫn cho Dương Kha.

Khi Địch Gia đi rồi, Dương Kha chào hỏi qua loa với trợ lý của vị giáo sư đó. Hạ mí mắt, bỏ đi, cậu ta đã cố hết sức rồi, không lâu sau cũng sẽ rời khỏi nơi này thôi. Đến lúc đó, cậu ta sẽ tự tìm giáo sư cho riêng mình.

Sắc mặt của Địch Gia khá lên một chút, có lẽ là bởi không cần phải vào phòng của Nghiêm đại sư, Dương Kha cũng không yêu cầu chứng thực thiết kế cải tiến linh kiện cấp một kia nữa. Nếu cậu ta yêu cầu thì sẽ rắc rối thêm rất nhiều. Dù sao, tên của La Tiểu Lâu cũng đã được đóng dấu lên mặt sau của ba phương án thiết kế kia rồi.

Tuy Dương Kha không chứng thực, nhưng cậu ta nhận ra, từ sau ngày hôm nay, ánh mắt mọi người nhìn mình có sự thay đổi. Cậu ta không khỏi hài lòng, cố gắng hỗ trợ cho Lăng Tự hơn nữa, sau này chắc chắn sẽ không thể kém cỏi hơn những người này được.

Khi Địch Gia báo cáo lại chuyện này cho Nghiêm đại sư biết, ông chỉ mỉm cười đầy vẻ châm chọc, rồi phất tay: “Chuyện của nó anh xem rồi tự xử lý là được, nếu còn có kẻ muốn gây phiền toái cho La Tiểu Lâu, cứ trực tiếp tới tìm tôi.”

Địch Gia vui vẻ trả lời: “Tất nhiên rồi ạ.”

11h30 trưa, cuối cùng thì La Tiểu Lâu cũng học xong hết linh kiện cấp hai trong con chip, cậu vặn vẹo cái lưng cứng ngắc, hai ngày cuối tuần này thực sự quá kinh khủng. Nhưng mặt khác, nó cũng rất thích thú.

Duỗi người, La Tiểu Lâu đứng dậy bước vào phòng chứa những mảnh linh kiện nhỏ. Cậu muốn thử nhìn xem mình có thể phân biệt linh kiện được hay không.

Hưm, linh kiện cơ sở cấp hai số 10, linh kiện số 35... Nhiều vật! Nhiều như thế này liệu 2 ngày cuối tuần có thể sắp xếp lại hết không. La Tiểu Lâu một bên lục lọi, một bên mắng nhiếc cái ông già Nghiêm kia.

Đột nhiên cậu bị thu hút bởi một chiếc hộp màu đen, là hộp năng lượng bị hỏng ư?

Lúc La Tiểu Lâu cầm lên mới biết nó đã bị hỏng, đó là một hộp năng lượng mới tinh. Hơn nữa lại còn là một hộp cấp ba nữa chứ. La Tiểu Lâu chưa kịp ném nó đi thì tự dưng bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ, từ năng lượng 5,000 la trong nháy mắt biến thành 0 la.

Cái chuyện quái quỷ gì đây hở trời! La Tiểu Lâu chán nản vứt lên bàn. Tài khoản be bé của cậu đã ngày càng queo quắt, bây giờ lại còn phải bồi thường thêm 14,000 nữa ư!

Từ khi phát hiện mình không thể chạm vào hộp năng lượng, La Tiểu Lâu lại đeo thêm thắc mắc chưa được gỡ bỏ thứ hai, tìm ở chỗ nào cũng chẳng thấy phát sinh ra chuyện tương tự.

La Tiểu Lâu đang im lặng muốn thổ huyết thì bỗng nhiên, trước người cậu hiện lên một cái màn hình, một giọng nói lạnh như băng của máy móc phát ra: “Năng lượng đã đạt tiêu chuẩn cấp thấp nhất để khởi động máy, khởi động hay không.”

La Tiểu Lâu ngây người, cái gì thế?

Giọng nói vẫn còn hỏi: “Có khởi động máy hay không?”

“Mở đi.” Lẽ nào trong lúc vô ý cậu đã chạm phải một cái máy vi tính mini —— Không thể, lẽ nào cậu chính là một dạng máy vi tính mini hình người?! Vớ vẩn, đừng có khủng bố như vậy nha! Chẳng lẽ đời người của cậu sắp tiêu tan rồi sao...

“Não bộ đã mở, xin chào.”

“Chào.” La Tiểu Lâu khô khan trả lời, sau đó ôm hy vọng cuối cùng nhìn trái nhìn phải, quả nhiên giọng nói kia phát ra từ chính người cậu!

Sau đó, giọng nói đó không để ý tới La Tiểu Lâu nữa. Trước ngực cậu phát ra một hồi tiếng động, giọng nói máy móc lại tiếp tuc: “Tự động quét, khởi động 1%. Quét chủ thể ký túc: Gen cấp D, thể năng cấp 2, ý thức sơ cấp đã thức tỉnh, kiểm tra hoàn tất.”

La Tiểu Lâu thực sự không nhịn được, mặc dù mới đầu nghe không hiểu, nhưng đến lúc nghe rõ ràng thứ kia nói chủ thể ký túc chính là mình, cậu mới run lẩy bẩy hỏi: “Mày ở chỗ nào?”

“Gợi ý: Trước ngực ngài, ấn không gian.”

La Tiểu Lâu thở phào nhẹ nhõm, tay chân liền luống cuống phủi quần áo, chiếc vòng cổ ngọc thạch màu xanh lóe sáng. La Tiểu Lâu ngay lập tức nhớ đến có lần Nguyên Tích đã từng nghi ngờ mà cầm nó lên quan sát, xem ra Nguyên Tích không vu oan cho nó, quả nhiên cái vòng cổ này có vấn đề.

Cục đá biết nói, hơn nữa lại còn là đồ tổ tiên truyền lại cho La Tiểu Lâu nữa chứ, chắc chắn là một bảo bối rồi!

“Mày là —— máy vi tính?” La Tiểu Lâu vui mừng khấp khởi hỏi.

“Căn cứ vào phạm vi thông hiểu của ngài, tôi là trí tuệ nhân tạo, ngài có thể gọi tôi là —— Alpha, hoặc nhũ danh là 125.”
Hơ, một trí tuệ nhân tạo cần nhũ danh để làm rề?

Khóe miệng La Tiểu Lâu run run hỏi tiếp: “Vậy mày có thể làm gì?”

“Hiện tại cơ bản không thể làm gì, chỉ có thể khởi động máy, hy vọng ngài hãy mau chóng tìm được càng nhiều hộp năng lượng, não bộ càng có nhiều công năng.”

“Càng nhiều hộp năng lượng, mày có biết mày vừa tiêu mất 14,000 đồng không hả! Chưa kể —— lúc trước mày cũng tiêu hết 28,000...”

La Tiểu Lâu lập tức nhẩm tính, tính sổ với 125.

Trí tuệ nhân tạo im lặng, một hồi lâu thật lâu trôi qua, rồi mới máy móc nói: “Nếu không bổ sung năng lượng kịp thời, não bộ sẽ tự động tắt máy.”

Tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng La Tiểu Lâu vẫn bị mẫn cảm khi nghe cái máy vi tính chết tiệt này nói, cậu tức giận: “Được rồi, bây giờ tao hỏi mày, mày là một chiếc máy vi tính có bộ dạng quái dị, vậy thì sự tồn tại của mày có gì tốt cho tao?”

Trí tuệ nhân tạo lại tiếp tục im lặng.

“Mày có không gian không? Có siêu năng lực không?” La Tiểu Lâu đắc ý hỏi lung tung, trách móc cái máy vi tính tiêu mất 14,000 đồng này, thật sự là một cảm giác sung sướng.

“Có không gian, nhưng không có siêu năng lực.” Âm thanh máy móc vang lên.

La Tiểu Lâu giật bắn người, thật không ngờ lại có câu trả lời này!! Nhân vật chính bắt đầu có đất diễn rồi!! “Thế thì tốt quá! Mày yên tâm, tao sẽ nghĩ cách chuẩn bị hộp năng lượng cho mày, dù sao có không gian tùy thân các thứ vẫn là tốt nhất.”

“Nhưng mà —— nhưng mà không gian của tôi đã đầy rồi, ngài không thể đặt thêm đồ vào đây được nữa đâu.” Giọng nói máy móc của 125 tiếp tục vang lên, nhưng rõ ràng còn có cảm giác lo lắng khôn nguôi.

“Một mét khối cũng không có?”

“Lượng không gian sử dụng đã đạt gần 100%.”

“... Tạm biệt nhé, mày có thể về ngủ tiếp được rồi, tao không tìm được hộp năng lượng giá 1 xu.” Bị choáng cực độ, La Tiểu Lâu uể oải nói với 125. Tuy cái máy vi tính này hơi đáng thương, nhưng tài khoản be bé của cậu còn càng đáng thương hơn.

“Khoan đã!” Trí tuệ nhân tạo bỗng nhiên hét lên: “Nếu như ngài cần, trong này tôi có bản vẽ thiết kế của các loại linh kiện cơ giáp, còn cả hộp năng lượng và động cơ nữa. Với lại, nếu có thể khởi động toàn bộ công năng ——”

La Tiểu Lâu chỉ biết 囧. Bây giờ trí tuệ nhân tạo còn được nhân tính hóa nữa ư, lại còn biết cò kè mặc cả, dụ dỗ mua chuộc cơ đấy. Có điều, bản vẽ thiết kế linh kiện cơ giáp? Cái này làm mình động tâm quá đi, mà hộp năng lượng cũng cực kỳ hữu dụng nữa chứ. La Tiểu Lâu bỗng nhiên cười rộ lên, cậu đã nghĩ ra quà sinh nhật cho Nguyên Tích rồi.

Trước đây chính cậu cũng đã dùng hết một hộp năng lượng của Nguyên Tích, nếu tự cậu có thể chế tạo cho cậu ta một hộp mới...

“Được rồi, mày cần bao nhiêu hộp năng lượng để có thể duy trì trạng thái khởi động bình thường.” La Tiểu Lâu hỏi.

Thấy có thể tiếp tục được dùng hộp năng lượng, giọng nói của 125 phục hồi thành giọng máy móc nghiêm túc: “Mỗi tháng cần một hộp năng lượng cấp hai để duy trì vận hành não bộ bình thường, thế nhưng trước tiên cần phải tiến hành chữa trị, đại khái hết 5 hộp năng lượng cấp ba.”

La Tiểu Lâu ngay lập tức nhảy dựng lên, “Một tháng cần một hộp năng lượng cấp hai? Mày nghĩ mày là cơ giáp chắc?! 5 hộp năng lượng cấp ba... Mày nhất định phải đi ngủ đi thôi, bây giờ tao đang là con nhà nghèo.”

“Cậu —— không phải cậu vừa đồng ý rồi đấy sao?! Là người mà không biết giữ lời à?!” Trí tuệ nhân tạo tội nghiệp vứt bỏ lòng tự tôn, chuẩn bị cãi nhau tay đôi với La Tiểu Lâu.

Nhìn bộ dáng cứng rắn không đổi ý của La Tiểu lâu, 125 im lặng một hồi, rồi cất tiếng mang theo vẻ ủ rũ: “Tôi còn chưa kịp nói cho cậu biết, tôi chính xác là một chiếc cơ giáp. Hơn nữa, cậu cũng là một người có thể điều khiến cơ giáp. Tất nhiên là nếu cậu thực sự không muốn bỏ tiền mua hộp năng lượng, tôi cũng không còn cách nào khác ——”

“Tao bằng lòng!” La Tiểu Lâu kích động cầm viên ngọc màu xanh trước ngực lên, cậu có thể điều khiển cơ giáp?! Trời ơi, đó là khát vọng của cậu đó!

“Thật —— thật không?” Trí tuệ nhân tạo nghi ngờ hỏi lại.

“Tất nhiên rồi, tao thề tao hứa tao đảm bảo.” La Tiểu Lâu thề non hẹn biển, cứ như cái người vừa mới đổi giọng lúc nãy không phải là mình. “Cơ mà tao gen cấp D, chắc chắn là điều khiển được mày đấy chứ?”

“Tất nhiên là được rồi, cái nhìn của tôi với cậu về cơ giáp không hề giống nhau. Mặt khác, tôi biết cậu không có tiền, tôi sẽ tận lực giúp đỡ cậu.” Trí tuệ nhân tạo trung thành trả lời một cách ngoan ngoãn.

La Tiểu Lâu cực kỳ sung sướng, tạm thời cậu không muốn nghĩ đến việc viên ngọc này tốn rất nhiều hộp năng lượng, nâng nó lên soi thật kỹ. Từ hồi mới tới thế giới này, duy nhất việc này là tốt nhất, tất cả mọi thứ khác đều là thử thách...

Đang ngất ngây con gà tây thì trí tuệ nhân tạo tự dưng kêu lên: “La Tiểu Lâu, tôi quét được phía trước 2 mét có hai hộp năng lượng cấp ba, đề nghị mau ra hấp thu.”

Mắt La Tiểu Lâu sáng lên, vuốt vuốt cục đá trong lòng: “Woa, đúng là bảo bối, lợi hại ghê ha. Nhưng mà, cái đó không thể hấp thu được, không thì tao chẳng đền nổi đâu.”

Cục đá màu xanh trông u ám thấy rõ, cả cục lộ ra một vẻ đáng thương.

La Tiểu Lâu hơi xấu hổ, là một chủ nhân bất lực, cậu cảm thấy mình hơi kém cỏi. Ớ, chờ đã, “Sao mày không gọi tao là chủ nhân?”

“Cậu chỉ là vật thể ký túc thôi. Trước khi tôi thừa nhận thì cậu không phải là chủ nhân của tôi.”

La Tiểu Lâu hơi bực mình, nhưng mà cũng mặc kệ có phải là chủ nhân của chiếc cơ giáp này hay không, miễn nó cho cậu lái là okie rồi.

“Còn nữa, sự tồn tại của tôi đừng để bất kỳ kẻ nào biết được, không thì cậu sẽ gặp họa chết người đấy.” 125 nói thêm.

“...” Tao thề thốt xong rồi mày mới nói à?

“Lúc nào thì tao có thể lái được mày?” Giọng điệu của La Tiểu Lâu vui sướng thấy rõ.

“Để khởi động não bộ cần một hộp năng lượng cấp hai, nếu muốn khởi động cơ giáp thì cần phải có hộp năng lượng đặc biệt. Tôi sẽ đưa bản thiết kế cho cậu, khi nào cậu chế tạo ra là có thể lái được rồi. Nhưng xem tình trạng hiện nay của cậu thì, khả năng hoàn thành hộp năng lượng chỉ có 0.0001% thôi.”

“Được rồi, 125, mày thắng. Sao mày không nói luôn là không bao giờ tao lái được mày đi hả.” La Tiểu Lâu tức giận.

Lời tác giả: Cuối cùng thì cục đá của La Tiểu Lâu cũng xuất hiện rồi, nhiều người đoán chuẩn ghê... OML (điệu bộ quỳ phục)

...

Nv biến thái hay ho lắm mồm đã xuất hiện...